Tiêu chảy du lịch: Tổng quan lâm sàng
Tiêu chảy du lịch là bệnh phổ biến nhất liên quan đến du lịch. Nó ảnh hưởng đến hàng triệu du khách quốc tế đến các nước đang phát triển hàng năm và có thể làm gián đoạn đáng kể các kế hoạch du lịch.
Đã được đăng tải trên tạp chí: Recent Pat Inflamm Allergy Drug Discov.
Ngày đăng tải: Tháng 5, 2019
Nhóm tác giả: Alexander K.C. Leung, Amy A.M. Leung, Alex H.C. Wong Kam L. Hon
Đơn vị công tác
- Khoa Nhi, Đại học Calgary, Bệnh viện Nhi Alberta, Calgary, Alberta, Canada,
- Khoa Y học Gia đình, Đại học Alberta, Edmonton, Alberta, Canada
Tóm tắt
1. Hoàn cảnh
Nội dung bài viết
Tiêu chảy du lịch là bệnh phổ biến nhất liên quan đến du lịch. Nó ảnh hưởng đến hàng triệu du khách quốc tế đến các nước đang phát triển hàng năm và có thể làm gián đoạn đáng kể các kế hoạch du lịch.
2. Mục tiêu
Cung cấp bản cập nhật về việc đánh giá, chẩn đoán, điều trị và phòng ngừa tiêu chảy du lịch.
3. Phương pháp nghiên cứu
Một tìm kiếm trên PubMed đã được hoàn thành trong Truy vấn lâm sàng bằng cách sử dụng từ khóa “tiêu chảy du lịch”. Chiến lược tìm kiếm bao gồm phân tích tổng hợp, thử nghiệm lâm sàng đối chứng ngẫu nhiên, thử nghiệm lâm sàng, nghiên cứu quan sát, và đánh giá tổng quan. Việc tìm kiếm bị giới hạn trong văn phong ngôn ngữ Anh. Các bằng sáng chế đã được tìm kiếm bằng cách sử dụng từ khóa “tiêu chảy du lịch” từ trang www.freepatentsonline.com.
4. Kết quả
Từ 10% đến 40% khách du lịch bị tiêu chảy. Tỷ lệ phát bệnh cao nhất đối với khách du lịch từ một quốc gia phát triển đến thăm một quốc gia đang phát triển. Trẻ em có nguy cơ rõ ràng. Tiêu chảy du lịch thường bị mắc phải thông qua việc ăn phải thức ăn và nước bị ô nhiễm bởi phân. Hầu hết các trường hợp là do mầm bệnh từ vi khuẩn, thường là Escherichia coli, và xảy ra trong vài ngày đầu tiên sau khi đến nước ngoài. Mất nước là biến chứng phổ biến nhất. Giáo dục trước khi đi du lịch về vệ sinh và lựa chọn an toàn các mặt hàng thực phẩm là rất quan trọng trong việc giảm thiểu các đợt tiêu chảy. Đối với tiêu chảy nhẹ, việc sử dụng kháng sinh không được khuyến khích. Việc sử dụng bismuth subsalicylate hoặc loperamide có thể được cân nhắc. Với tiêu chảy mức độ trung bình, các loại kháng sinh như nhóm fluoroquinolones, azithromycin và rifaximin có thể được sử dụng. Loperamide có thể được coi là liệu pháp đơn trị liệu hoặc liệu pháp bổ trợ. Đối với tiêu chảy nặng, nên sử dụng kháng sinh như azithromycin, nhóm fluoroquinolones và rifaximin. Azithromycin có thể được sử dụng ngay cả trong điều trị kiết lỵ trong khi nhóm fluoroquinolones và rifaximin không thể được sử dụng để điều trị bệnh này. Các bằng sáng chế gần đây liên quan đến việc quản lý tiêu chảy của khách du lịch được thảo luận.
5. Kết luận
Mặc dù tiêu chảy du lịch thường tự giới hạn, nhiều du khách ưu tiên giảm tiêu chảy một cách thiết thực, đặc biệt là khi họ đi du lịch trong thời gian dài bằng đường hàng không hoặc trên đất liền. Sử dụng thuốc giảm nhu động và liệu pháp kháng sinh hợp lý làm giảm khoảng thời gian và mức độ nghiêm trọng của tiêu chảy.
- PMID: 31084597
- PMCID: PMC6751351
- DOI: 10.2174/1872213X13666190514105054
Để đọc chi tiết nghiên cứu này, vui lòng truy cập tại đây.
References:
- Ashkenazi S., Schwartz E., O’Ryan M. Travelers’ diarrhea in children: What have we learnt? Pediatr. Infect. Dis. J. 2016;35(6):698–700. [http://dx.doi.org/10.1097/INF.0000000000001145]. [PMID: 26986771]. [PubMed] [Google Scholar]
- LaRocque R., Harris J.B. Travelers’ diarrhea: Microbiology, epidemiology, and prevention. Available at: https://www.uptodate. com/contents/travelers-diarrhea-microbiology-epidemiology-and-prevention (Accessed on: October 30, 2018).
- Steffen R. Epidemiology of travellers’ diarrhea. J. Travel Med. 2017;24:S2–S5. [http://dx.doi.org/10.1093/jtm/taw072]. [PMID: 28520996]. [PubMed] [Google Scholar]
- Leung A.K., Robson W.L., Davies H.D. Traveler’s diarrhea. Adv. Ther. 2006;23(4):519–527. [http://dx.doi.org/10.1007/BF02850040]. [PMID: 17050494]. [PubMed] [Google Scholar]
- Leggat P.A., Goldsmid J.M. Travellers’ diarrhoea: Health advice for travellers. Travel Med. Infect. Dis. 2004;2(1):17–22. [http://dx.doi.org/10.1016/j.tmaid.2004.01.005]. [PMID: 17291952]. [PubMed] [Google Scholar]
- Riddle M.S., Connor B.A., Beeching N.J., DuPont H.L., Hamer D.H., Kozarsky P., et al. Guidelines for the prevention and treatment of travelers’ diarrhea: A graded expert panel report. J. Travel Med. 2017;24:S57–S74. [http://dx.doi.org/10.1093/jtm/tax060]. [PMID: 28521004]. [PMC free article] [PubMed] [Google Scholar]
- Steffen R., Hill D.R., DuPont H.L. Traveler’s diarrhea: A clinical review. JAMA. 2015;313(1):71–80. [http://dx.doi.org/10.1001/jama.2014.17006]. [PMID: 25562268]. [PubMed] [Google Scholar]
- Stoney R.J., Han P.V., Barnett E.D., Wilson M.E., Jentes E.S., Benoit C.M., et al. Travelers’ diarrhea and other gastrointestinal symptoms among Boston-area international travelers. Am. J. Trop. Med. Hyg. 2017;96(6):1388–1393. [http://dx.doi.org/10.4269/ajtmh.16-0447]. [PMID: 28719282]. [PMC free article] [PubMed] [Google Scholar]
- Al-Abri S.S., Beeching N.J., Nye F.J. Traveller’s diarrhoea. Lancet Infect. Dis. 2005;5(6):349–360. [http://dx.doi.org/10.1016/S1473-3099(05)70139-0]. [PMID: 15919621]. [PubMed] [Google Scholar]
- Moore K.S. Travelers’ diarrhea: Risk reduction and management. Nurse Pract. 2015;40(11):1–5. [http://dx.doi.org/10.1097/01.NPR.0000472252.51574.26]. [PMID: 26474195]. [PubMed] [Google Scholar]